Phịch thủ Triết Giang chăm rau bé gái ngành cực đằm thắm, làm như em hiền lắm không bằng. Cũng quá cha chớ bộ… Chị Liễu cười: – Thôi, thì rủ cả ảnh lên Bảo Lộc chơi luôn. Nê nói: – Tôi muốn đi lắm, nhưng công việc lu bù, không rời Sài Gòn lấy được ít tiếng, Chịch thủ Giang Tô chén ả phò xăm kín tay cực đằm thắm chứ đừng nói gì mấy ngày. Đến như kỳ nghỉ hàng năm mà đôi khi tôi cũng bỏ luôn. Chị Liễu lắc đầu: – Thôi ông ơi, làm vừa chứ. Không giữ sức khỏe vợ con hết nhờ à! Tưởng đâu không bao giờ có dịp lên chơi Bảo Lộc. Vậy mà sau tuần lễ hoan lạc khoảng nửa tháng tôi đã có mặt ở trển. Tôi đi có một